Tỷ
lệ thanh niên, thiếu niên mắc cận thị tại Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc,
Singapore và nhiều nước khác tại châu Á có thể lên tới 90%, các nhà khoa học cảnh
báo.
Áp
lực học hành và thời gian tiếp xúc với ánh sáng
Các
nhà khoa học của Đại học Quốc gia Australia đã khảo sát tỷ lệ học sinh mắc tật
cận thị tại nhiều đô thị lớn ở châu Á, Time đưa tin. Họ nhận thấy tỷ lệ này
tăng vọt trong hai thế hệ qua. Chẳng hạn, tỷ lệ người bị cận thị tại khu vực
Đông Nam Á trước kia vào khoảng 20% dân số, nhưng ngày nay con số đó đã vọt lên
hơn 80%. Thậm chí tỷ lệ người bị cận có thể lên tới 90% ở tầng lớp thanh niên
và thiếu niên tại nhiều nước châu Á như Trung Quốc, Nhật Bản, Singapore, Hàn Quốc.
"Cận
thị đã trở thành một vấn đề y tế lớn tại châu Á", giáo sư Ian Morgan, trưởng
nhóm nghiên cứu, phát biểu trong bài viết trên tạp chí y khoa Lancet
Giới
chuyên gia về mắt nói rằng người mắc tật cận thị chỉ có thể nhìn rõ trong phạm
vi 2 m. Cận thị là một dạng lỗi khúc xạ ảnh hưởng tới cơ chế hội tụ của mắt. Do
nhãn cầu kéo dài ra, tia sáng sẽ hội tụ trước võng mạc thay vì hội tụ trên võng
mạc.
Morgan
cho rằng nhiều trẻ em tại Đông Nam Á phải dành nhiều giờ trong ngày để học tại
trường và làm bài tập ở nhà. Thực trạng đó khiến mắt phải hoạt động căng thẳng.
Ngoài ra mắt của các em còn không nhận đủ ánh sáng tự nhiên.
“Con
người cần tiếp xúc với ánh sáng bên ngoài từ hai tới ba giờ mỗi ngày để ngăn chặn
nguy cơ cận thị”, ông nói.
Văn
hóa cũng đóng vai trò lớn đối với nguy cơ mắc cận thị. Tại nhiều vùng ở Đông
Nam Á, trẻ em thường ngủ trưa. Trong khi đó buổi trưa là khoảng thời gian mà
con người có thể đón nhận nhiều ánh sáng nhất trong ngày.
Chẳng
hạn, tỷ lệ trẻ em gốc Hoa mắc cận thị ở Australia - nơi áp lực học hành không nặng
nề và người dân có thói quen tiếp xúc với ánh sáng ngoài trời hàng ngày - thấp
hơn rất nhiều so với trẻ em người Hoa tại các nước châu Á như Singapore, Trung
Quốc. Tương tự, tỷ lệ trẻ em da trắng bị cận tại Australia thấp hơn hẳn so với
trẻ em da trắng ở Anh.
“Do
những áp lực học hành và thói quen sinh hoạt hàng ngày của trẻ, thời gian chúng
tiếp xúc với ánh sáng ban ngày giảm tới mức tối thiểu trong những thập niên gần
đây”, Morgan nhận xét.
Mối
lo lớn nhất đối với Morgan là số lượng học sinh bị cận thị nặng. Theo ông, tỷ lệ
học sinh bị cận thị nặng dao động từ 10 tới 20% trong tổng số học sinh tại các
đô thị châu Á. Cận thị nặng có thể dẫn tới những vấn đề nghiêm trọng hơn, chẳng
hạn như mù.
Nhận xét
Đăng nhận xét